Dạ tư

Bông sen trôi tuyết trắngDây gàu vướng triêu nhanNhân sinh lúc tan đànNhạc dứt tình cũng dứt. Ôi mộng đâu thuở thiếu thời kiaChí ôm kinh thư, tay múa kiếmTrăng lạnh mây giá chẳng phai phôiDưới bóng sao rơi ánh lửa ngồi... Khuấy động canh khuya mưa bên hiênDập dường lá trúc gió ngại tiếnĐèn... Continue Reading →

Ta tự tình cùng với trăng

Trăng e lệ trăng nhuốm sắc ngầnAi nhỏ vào trăng một dòng tuyết trắngAi thổi vào trăng một luồng băng lạnhTreo trên cao dốc đứng cheo leoChỉ biết ngắm, chỉ biết nhìn, chỉ biết than thởƯớc điều chi đôi tay này được nâng đỡMột hình bóng trong trẻo sáng trong veo. Hỡi tán mây bay... Continue Reading →

Ngẫu hứng trong đêm

Dưới ánh trăng bạc, lá vui reoAi tấu khúc đàn xưa, ngại bước. Phong tình đưa gửi heo may,Đàn cầm văng vẳng mày ngài khẽ chau.Đã là không duyên đừng níu kéoTường hoa kẻo lại mấy khi lầm Lá thu vàng rụng đã mấy phenTuyết trắng lao đao ngã trước thềmTrong bộc trên dâu chuyện... Continue Reading →

Tạo một blog miễn phí với WordPress.com.

Up ↑

Tạo trang giống vầy với WordPress.com
Tham gia